Trang chính

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

Không thể chấp nhận sự thỏa hiệp ươn hèn ấy!


Hà Văn Thịnh

Tôi viết những dòng này trên giường bệnh, bằng một tay, tay trái; và, với bộ nẹp cố định do xương sống bị gãy (suốt hai tháng, tức 55 ngày nữa) – có nghĩa là đau đớn vô cùng! Nhưng, những cơn đau do bệnh tật, tai nạn giày vò chẳng đáng gì so với nỗi uất ức, xót xa bởi ý nghĩ day dứt triền miên rằng dường như đảng ta trong thời gian qua đang phạm phải không ít những sai lầm; thậm chí, ngày càng nghiêm trọng hơn...? Xuất phát từ những trăn trở trên, mà ‘giọt nước tràn ly’ là dòng tin trên Tân Hoa Xã ngày 21.9.2012: “Việt Nam – Trung Quốc ‘đồng ý nhiều thỏa hiệp quan trọng về biển’”; tôi buộc phải viết để bày tỏ ý kiến và mong mỏi sẽ nhận được phản hồi tích cực từ Hội nghị Ban chấp hành Trung ương Đảng, bởi, dẫu có nghi ngờ hay chê bai cách nào đi nữa – các vị cũng là tinh hoa của đất nước; nơi quyền lực cuối cùng có thể hy vọng về một sự đổi thay...


Trước hết, chuyện cũ mà mới là cách mà đảng (với nghĩa lãnh đạo tối cao, biết và giải mọi chuyện) đối xử với những người biểu tình yêu nước. Tôi đọc sách từ cổ chí kim chưa thấy ở đâu, thời nào mà yêu nước trên chính quê hương mình, có chính quyền của mình, mà lại bị đàn áp... ngay cửa nhà mình! Tại sao Trung Quốc cho phép người dân sống dưới ách cai trị của họ biểu tình chống Nhật mà ta lại bắt bớ? Chỉ chừng đó thôi cũng đủ để hiểu sự sai lầm của các vị đã đến mức của giới hạn rồi.

Là một tiện dân, tôi không thể nào hiểu nổi điều mà Tân Hoa Xã chính thức thông báo, bởi cái lẽ tối giản của hai từ THỎA HIỆP nhất thiết phải có nguyên tắc của nó, nếu “Chính phủ trung thành với lợi ích quốc gia” như bản kiểm điểm của CHÍNH PHỦ ĐÃ NÊU RA (chưa có tiền lệ), thì thỏa hiệp phải bao gồm trình tự:
1/ Nước sai phạm phải nhượng bộ trước hay chí ít, không làm tăng thêm sự càn rỡ vốn có. Đằng này, họ vừa nói thỏa hiệp thì ngay lập tức “Trung Quốc lại hoành hành ở biển Việt Nam” (vnMedia.vn, 18:18, 22.9.2012) (?!).

2/ Trong ngôn từ ngoại giao có sự TÔN TRỌNG, chẳng ai đi kể với người khác rằng ‘chúng tôi’ đã thỏa hiệp. Một khi dùng từ đó, chẳng khác gì đánh vào mặt BẠN, vì ai chẳng biết TQ chẳng bao giờ Đại Hán thỏa hiệp nếu họ không thua kém, yếu hơn (giống như hồi họ phải quỳ gối trước Liêu, Kim, thế kỷ X, XI). Có thể “dịch” dòng tin của Tân Hoa Xã là: Nhé nhé, nhé, mọi người xem cho kỹ nhé, Việt nam thỏa hiệp tức là họ sai trong vấn đề tranh chấp biển đảo rồi nhé...
3/ Tôi không thể hiểu nổi Chính phủ kiểm điểm kiểu gì mà những sai lầm trầm trọng trong quản lý kinh tế, trong cơ cấu nhân sự..., đưa nền kinh tế đất nước đến chỗ ‘ngàn cân treo sợi tóc’ (Hồ Chủ tịch) mà lại nói về hai chữ TRUNG THÀNH? Chỉ thiếu một phần triệu của hai chữ đó thôi cũng không thể nào xứng đáng là Chính phủ đại diện cho dân. Nói như thế chẳng khác gì một người đàn bà ngoại tình về rồi sáng hôm sau hét toáng lên với chồng là ta đây chung thủy lắm.

Sắp tới đây nghe nói Hội nghị Ban chấp hành Trung ương Đảng sẽ họp, chúng tôi (những người dân) mong mỏi đảng trả lời một cách rõ ràng xem lợi ích nhóm là ai, ai cõng rắn cắn gà nhà như Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang đã nói. Ai mà không biết chẳng có phó thường dân nào làm nổi cái việc đó...
Tôi xin dừng ở đây vì mỏi tay, tức ngực quá (máy tính kê trên ngực). Bình thường tôi viết chừng này khoảng hơn 30 phút, bây giờ là 5 lần rồi, mỗi lần hơn 1 tiếng đồng hồ. Nói như thế để thấy rằng, dù chưa dám coi là tâm huyết nhưng người dân Việt Nam đang lo và đau cho vận nước, tương lai vô cùng...

Kính!
Quảng Trị, 23.9.2012

H.V.T.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét