VRNs (27.08.2013) – Đồng Nai – Ba kính yêu của con!
Đã nhiều lần con viết thư về cho ba nhưng có lẽ thất bại. Con biết hiện giờ ba đang rất lo lắng cho nên con nghĩ thêm lần nữa viết thư cho ba. Hy vọng mười lá thư thì cũng phải có một lá.
Ba kính yêu của con!
Con đang cố diễn đạt làm sao cho ba hiểu con và hoàn cảnh trong này. Chắc ba và anh chị không hiểu lý do tại sao con không chịu lao động phải không? Vậy thì con sẽ nói rõ cho ba và anh chị hiểu.
Ở Hàm Tân, con thoải mái, làm việc theo ý thức, không bị ép buộc gò bó. Việc chuyển trại là dự đoán từ trước từ chị em bạn tù vì con biết quá nhiều chuyện của trại. Nay bị chuyển lên đây lao động vất vả.
Không phải con sợ vất vả mà sức con yếu, đau ốm, phần con không phục cách làm việc nơi này và không khuất phục bức ép nào.
Và điều này còn liên quan đến danh dự người đấu tranh. Tất cả công việc họ áp đặt con làm đều liên quan va chạm đến tập thể. Nếu có sơ sót gì thì tập thể có thể trì triết, hạ nhục, có khi dẫn đến… vũ lực.
Thật lòng, con không nghĩ rằng mình lại được chứng kiến phương thức sử dụng tù trị tù, tù xử tù mà con trở thành một minh chứng.
Ngay bữa gặp đầu tiên tại phòng giáo dục một cán bộ tỏ vẻ áp đảo nhưng con đâu ngại họ chỉ làm thế với người yếu bóng vía mà thôi.
Trong mấy ngày đầu, con không ra điểm danh buổi sáng. Họ không nói gì, cũng không ai đến động viên. Thì ngày 3.05, sau thăm gặp ngày 2.05, thì họ bắt chị em phơi nắng nếu con không ra cán bộ trực trại cầm còng số tám xông vào nhà tắm lôi con không mảnh vải. Con chống lại hành động đó, họ quát nạt và giao còng cho một phạm nhân vào giơ còng đã đánh con. Con la lớn “Trại giam sử dụng tù đánh tù”. Sau đó, con ra ngoài, mọi người bức xúc cho là tại con mà họ bị phơi nắng nên chửi con: ‘Đồ con đĩ, con quỉ”… Các cán bộ đứng đó nhếch mép cười. Con la lớn: Trại giam sử dụng tù xử tù, sau đó đám đông xông vào buồng giam đánh con nhưng một cô trật tự cản lại. Mấy cán bộ nhìn lại ngó, bỏ đi mặc con la to bất mãn. Chiều hôm đó, cán bộ an ninh tên Giang (người coi thăm gặp hôm đó) gặp con, thái độ thấy khó ưa. Mẹ Dương Thị Tròn khuyên con nên ra điểm danh, nên hôm ngày 4.05 con ra và la lớn: Tôi ra đây không phải vì sợ các người mà tôi không muốn vì tôi mà chị em bị cộng sản bắt phơi nắng, bị hành hạ. Việc xử dụng tù xử tù là hành động đê hèn, bỉ ổi, vô liêm sỉ đối với cô gái nhỏ bé như tôi, thật là đáng khinh bỉ.
Vài ngày sau, con bể đội, vào đội 2 đội đạp điều. Nhưng được gởi tại buồng giam đội 25 + 26 là hai đội có nhiều tiền án tiền sự và án cao. Và chị em ai cũng hiểu mục đích của họ đưa con vào đó.
Khi con vào buồng giam, con được xếp ở trên lầu với chỗ nằm 6 tấc 2, vừa để đồ, vừa nằm, sinh hoạt, ăn uống. Lại không đủ thước tất mắc mùng và múc nước. Con lên lầu gặp cán bộ yêu cầu đúng quy định 2m2. Con yêu cầu chuyển buồng. Và có sự cãi vã. Một lát sau, cán bộ vào phòng yêu cầu chị em nằm chật lại, chừa chỗ rộng cho con. Sao con có thể chịu vậy. Con không thể để vì con rộng mà họ chật hơn 6 tấc vì vậy con chấp nhận nằm chật.
Qua hôm sau, CBQG đội 2 (Phương) đến gặp con. cán bộ nói con hiện ở nhà con nói con không nhận công việc trực vệ sinh (chà toa lét, quét dọn buồng, canh giờ cơm nước, lấy quần ào cho hơn 50 người), trách nhiệm cao, con không nhận con cũng không đạp điều. Thì chiều ngày 09.05, tự quản kêu con sáng mai đi làm. Con nhất định sẽ không nhận việc này. Sáng hôm sau, con ăn mặc đàng hoàng cầm theo tô chén xuất cổng. Nhưng con nghĩ là Bom bảo CBQG làm bàn đạp điều cho con ra làm. Chị em bảo là liệu nó có làm không? Bom trả lời: “chẳng lẽ tập thể lại thua con bé đó”. Đó là những gì họ kể với nhau con nghe lỏm được. Thế là con yêu cầu làm việc. Cán bộ kêu chị trật tự bảo con đi làm. Con bỏ vào, thay quần áo ở nhà. CBQG Phương vào gọi con, con nói không đi và đòi gặp Bom. Cán bộ đó bảo nếu con không ra thì đội không được xuất cổng. Và nếu không xuất cổng sớm thì họ không hoàn thành mức khoáng. Điều đó khiến họ bức xúc. Trong giờ xuất cổng họ để mặc chị em chạy đổ vào khu sau vào phòng lôi con đi. Con không thể để họ sử dụng tập thể khống chế con lần nữa nên con nằm lì và nói chị em: “Em chỉ có thể nói lời xin lỗi các chị, em không thể làm khác, các chị hãy đấu tranh với cán bộ. Không thể vì em mà bị liên lụy. Đây là cách thức mà CB.” Thế là trong đám đông, một chị đạp mạnh vào đầu con, đạp mạnh xuống nền, một chị đạp vào lưng và vai, môt chị đạp vào mông làm con đau phần dưới. Con choáng váng và không hề đánh trả. Vì con hiểu họ vì bức xúc, vì nhận thức chưa cao, bị sử dụng các cán bộ không hề có mặt trong khu. Và chẳng ai làm chứng. Đầu con ê buốt nhưng tinh thần con càng mạnh mẽ. Sau đó 2 người vào buồng kéo con, con vẫn nằm, một trong hai người cầm gàu múc nước đập vào đầu con làm bể nát cái gàu. Sau đó kéo con rớt xuống đập mạnh vào cầu thang. Ra đến cửa buồng, một đám người kéo xe đẩy xuống, bế con lên xe đẩy trật tự đóng cửa nhốt con lại đẩy ra như một con thú bị nhốt trong chuồng trước tập thể chị em. Để con ở nhà làm việc.
Chiều hôm đó, mấy chị đội 25+26 đi làm về kéo qua buồng Đ2 la những người đánh con. Rất nhiều chị em đến quan tâm hỏi han, xem đầu con bị đau ra sao và xin thuốc cho con. Họ vô cùng bất mãn việc đối xử với con như vậy. Qua họ con biết tên người đánh con là ai.
Ngày thứ 7 họp đội. Đây là cơ hội cho kẻ lập công thay cho cán bộ mổ xẻ. Nhưng tất nhiên, con lên tiếng phản đối và yêu cầu việc của tôi tôi chịu trách nhiệm, đừng để vì tôi mà chị em bị ảnh hưởng. Chưa kể sáng đó, cán bộ lại tiếp tục dùng cách đó để ép con đi làm nữa nhưng thất bại, chị em lên tiếng phản đối. Việc đánh con, cán bộ quản giáo có nói là chị cứng đầu thì để tập thể xử lý chị cán bộ Giang thì nói, việc giáo dục phạm nhân dựa trên giáo dục tập thể. Sau đó họ đề xuất kỉ luật nhốt con 7 ngày. Các chị em trong buồng lo lắng cho con.
Họ quan tâm khiến con cảm động. Sau đó họ đọc kỉ luật cảnh cáo.
Họ ép con làm trực sinh và con không làm. Con đã quyết và không thay đổi. Sau hành động của họ, con nhất quyết không làm gì. Tuy nhiên con vẫn giúp người già yếu bằng tình cảm và khả năng của con. Cán bộ Giang xúc phạm điều đó là “bố thí”.
Mẹ Tròn, PGHH và Chị Dung lo cho con nhiều, Cô Hồng thì phải đạp điều vất vả. Cô Hồng khổ, chẳng ai nuôi. Vì vậy nên hiền, họ bảo sao nghe vậy. Giờ con ổn định, không lao động. Ba liên lạc với gia đình mẹ Tròn và chị Dung nhé! Còn cô Hồng (vợ ông Thu – 22 người) ba tìm cách sao gia đình cô ấy lên thăm nom ba nhé!
Đỗ Thị Minh Hạnh
cơ bản con người này không có điêu đặc biệt thứ mà người này có thể đem lại cho việt nam chỉ có thể dừng lại là hai từ phá hoại. những loại đàn bà lăng loài như Hạnh thì không nhiều. bàn về cái danh dân chủ của Hạnh thì không phải nói thêm con người với nhận thức kém cỏi như Hạnh, có thể đem cái danh dân chủ để kiếm ăn. bản chất con người này là những thành phần ghét lao động trong xã hội. ham muốn cuộc sống phú quý. chấp nhận làm mọi chuyện để có được thứ mình muốn
Trả lờiXóaĐó thật sự là một kẻ hám lợi,bán nước,cầu vinh.Không biết rồi cô ta có cảm thấy vui mừng khi làm những cái chuyện mà đi ngược lại với đạo đức và lòng tự tôn của dân tộc.Là người đàn bà đáng ra cô ta phải có nghĩa vụ đối với gia đình,thế mà cô ta lại đánh mất lương tâm để đi làm việc cho cái tổ chức phản động kia.Mục đích của bọn chúng đã rõ ràng,giờ đây Đỗ Thị Minh Hạnh và đồng bọn cần phải bị trả giá đắt theo quy định của pháp luât về tội ác mà ả đã gây ra đối với đất nước.người dân việt nam yêu nước sẽ không bao giờ tha thứ cho cô ta.
Trả lờiXóakhông biết là phải chém tới bao giờ cho hết mấy cái bọn phản động, bán nước thế này nhỉ? biết rằng cái khoản tiền mà các thế lực thù địch ở nước ngoài rót vào cho Đỗ Thị Minh Hạnh là không hề ít, nhưng mà dùng số tiền ấy để bán rẻ đất nước, bán rẻ lương tâm của mình thì thật là không thể chấp nhận được! có quá nhiều cái thành phần chỉ biết nhìn vào cái lợi ích trước mắt của bản thân, bị đồng tiền làm cho mờ đôi mắt! cần phải xử lí nghiêm đối với những đối tượng như Đỗ Thị Minh Hạnh để tránh những hậu quả đáng tiếc về sau!
Trả lờiXóacó vẻ như cái bà Đỗ Thị Minh Hạnh này cũng có một bề dày lịch sử về tội phản động chống Đảng và chính quyền nhà nước đấy nhỉ!"nhà rận chủ" Đỗ Thị Minh Hạnh này cũng khá là láu cá khi mà cũng có những chỗ đứng trong các tổ chức phản động lớn! không chỉ hoạt động biểu tình, rải truyền đơn mà còn tuyên truyền cả trên các trang báo mạng nữa! xem ra thì đây cũng là một thành phần khá là nguy hiểm rồi! các cơ quan chức năng có lẽ nên quan tâm hơn tới những thành phần thế này, cần có những biện pháp xử lí thích đáng với chúng để làm gương cho những tên tương tự!
Trả lờiXóaXét cho cùng thì đây cũng chỉ là một con rận mà thôi. Đỗ Thì Minh Hạnh nổi tiếng trong giới rận đến nỗi giới rận tung hô bợ đỡ hết cỡ nhưng đối với những người bình thường thì chẳng ai quan tâm cả. Hạnh đã có tiền sử chống phá Nhà nước nên được giới rận tung hô, coi trọng như bậc thánh nữ. Hạnh cũng chẳng hơn gì Uyên cả, Hạnh đã từng tham gia cái gọi là tổ chức bảo vệ quyền lợi công nhân gì đó nhưng trên thực tế đây là môt tổ chức phản động trá hình để lừa bịp công nhân đình công và gây rối để chống Nhà nước. Hạnh hay Uyên thì xét cho cùng cũng chỉ là loại ăn hại đất nước mà thôi.
Trả lờiXóaĐi tìm sự thật gì chứ, sự thật tức là một lũ rận chứ chẳng có gì mà nói nhiều cả. Nguyễn Thị Minh Hạnh hay ai đi chăng nữa thì cũng chỉ là một lũ chuyên đi xoi mói và chửi bới Nhà nước mà thôi chứ chẳng có gì giỏi giang cả. Minh Hạnh hay Hoàng Vy xét cho cùng thì cũng chỉ là một lũ đi ăn hại mà thôi. Nếu mà hồi xưa thì có thể nói rằng giai cấp công nhân bị giai cấp tư sản bóc lột nên cần phải lập phong trào đấu tranh chứ hiện nay sau khi thành lập Nhà nước Cộng sản rồi thì cần gì nữa. Mọi thứ đều đã có công đoàn lo rồi cần gì một kẻ như Minh Hạnh lo chứ.
Trả lờiXóaThì cùng là một lũ như nhau cả thôi chứ chẳng có gì là to tát cả. Cũng là con nuôi của các quan thầy cả mà thôi, tất cả đều làm tiền mà. Nếu mà chỉ hoạt động như thế không nhận tiền từ nước ngoài thì có cạp đất mà ăn à. Ai sống mà chẳng phải cần tiền. Theo như tác giả nếu ở trên thì Đỗ Thị Minh Hạnh đã nhận của nước ngoài rất nhiều tiền đô để hoạt động chống Nhà nước còn gì. Nói tóm lại là tất cả chỉ vì tiền mà thôi. Minh Hạnh hay Phương Uyên hay tất cả lũ rận xét cho cùng thì đều là một lũ như vậy cả.
Trả lờiXóaĐây là một đàn anh đàn chị trong giới rận chủ mà thôi, cũng chẳng phải so sánh gì cả. Uyên hay Minh Hạnh hay là ai đi chăng nữa thì cũng chỉ là hoạt động theo chỉ thị của quan thầy và vì tiền mà thôi. Thánh nữ Đỗ Thị Minh Hạnh hình như có dịp là cùng tuyệt thực theo đợt với Cù Huy Hà Vũ và đã có dịp nhận tiền và chỉ thị nước ngoài để về làm việc đây mà, tóm lại là đều chống Nhà nước cả. Dịp này thấy ả được bọn đầu đất danlambao tung hô lắm mà, nhưng thực ra thì chỉ là chiêu bài lừa phỉnh nhau mà thôi.
Trả lờiXóa