Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

THÂM CUNG BÍ SỬ ĐẢNG CSVN: - GIẶC ĐÃ Ở TRONG NHÀ RỒI!


Con quan rồi lại làm quan ...
Con dân thì lại ngụp sâu dưới sình!

Quanlambao - Khi trong nhà lục đục chính là lúc kẻ hàng xóm xấu bụng sẽ xông vào - Đó là chân lý quá đơn giản!


Chưa có một kỳ Đại hội Đảng nào để lại di chứng thảm hoạ như Đại Hội XI này, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng chỉ vừa dứt câu 'Đại Hội Đảng khoá XI thành công rực rỡ' và "Quốc Hội khoá XIII thành công mỹ mãn", thậm chí vết thương kinh tế còn chưa được băng bó thì tiếng súng khai trận từ phe Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đã lại bắt đầu....


Ở mọi kỳ đại hội trước, ít nhất người dân còn có được 4 năm tập trung làm ăn. Nhưng Đại hội XI thì khác hẳn, các cuộc chiến tiếp tục nổ ra ngay lập tức để tranh giành ảnh hưởng. Nguyên do vì đâu? Giới thạo tin Hà Nội đã phân tích thế này: Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng còn giữ được ngôi vị của mình đến ngày hôm nay chính là do sự hèn nhát của Trương Tấn Sang. Chính Tư Sang đến phút 89 khi thấy ba Dũng rưng rưng nước mắt đã nhủ lòng thương quay sang bảo vệ, thế là thế cờ bị lật ngược!


Song cuồng vọng và ảo tưởng của Nguyễn Tấn Dũng là không có giới hạn. Không thoả mãn với ý nghĩ mình bị lưu ban, ngày đêm tiếng rên rỉ từ trong góc tối sâu thẳm nhất cứ văng vẳng “Cái lão cả đời không mở miệng được một câu nay lại ngồi cưỡi đầu cưỡi cổ phán xét mình...”, lại thêm các nhóm lợi ích tâng bốc, cô con gái rượu cả đời được trải thảm đỏ mà không hiểu giá trị của nó, cứ nhìn thấy những Mac-cots của Philiphine, những Shu- Hac-to của Indonesia ... mà bỗng thấy tài sản của mình còn ít quá (!)...và đặc biệt là sự xúi bẩy, xúc xiểm của Nguyễn Văn Hưởng. Hưởng hiểu rõ mình chỉ có giá trị sử dụng với ba Dũng khi các phe phái đấu đá nhau, bằng không vai trò của Hưởng sẽ chấm dứt và ngay cả ba Dũng cũng sẽ vứt bỏ Hưởng như một cái giẻ rách... Bằng đó yếu tố cộng với bản tính của một kẻ ngạo mạn, hãnh tiến đã khiến ba Dũng trở nên quá nóng vội trong kế hoạc thâu tóm quyền lực để nhắm đến cái ghế Tổng Thống!


Để dọn đường cho chiếc ghế Tổng thống thì đối thủ không phải cái người “15 năm ngồi ở Quốc Hội không mở miệng một câu” mà chính là Chủ Tịch nước Trương Tấn Sang. Dù cho Tư Sang là ân nhân của Dũng, song để đạt được mục tiêu tối thượng thì ân nhân cũng trở thành kẻ thù khi Dũng hàng ngày chứng kiến cái lão Chủ tịch nước mà người ta nói chỉ có tính nghi lễ lại hoạt động không ngơi nghỉ tranh giành ảnh hưởng với mình. Trong khi nền kinh tế ngày càng tồi tệ, các 'Quả đấm thép' - Tập đoàn nhà nước, là sản phẩm tự hào một thời của Phó Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng ngày nào mà nhờ nó Phó Thủ Tướng Dũng có được quyền lực, có được sức mạnh kinh tế để tham gia cuộc chơi chính trị thì nay đang trở thành gánh nặng của Quốc gia vì nợ nần, vì tham nhũng, thất thoát, lãng phí và trách nhiệm của Thủ Tướng đối với những ung nhọt này đang gây bức xúc khắp cả nước.


Cứ hình dung với thu nhập bình quân của người nông dân chưa tới 600 USD/năm và các cán bộ lão thành, các gia đình có công, các cựu chiến binh, các thương binh mỗi năm bình quân thu nhập không tới 1.000 USD, cùng biết bao nhiêu gia đình đói khổ không có đủ miếng cơm manh áo... vậy mà từng tỷ tỷ đô la mất đi vì Vinashin, vì Vinalines, vì Tập đoàn Sông Đà, Tập đoàn Dầu khí ... chỉ vì cách điều hành độc đoán, tuỳ hứng và vụ lợi của Chính Phủ thì sẽ hiểu lòng dân đã sôi đến bao nhiêu độ!


Thay vì phải cải tà quy chính, thì Nguyễn Tấn Dũng lại chọn con đường “chân đã lỡ nhúng chàm” rồi thì nhảy xuống nhúng cả người vào chàm luôn! Vì vậy mà các chính sách của Chính Phủ đã lợi dụng Nghị Quyết T.W về tái cấu trúc Hệ thống ngân hàng để xiết chặt tiền tệ làm cho các doanh nghiệp khốn đốn, tạo điều kiện béo bở cho các nhóm lợi ích thâu tóm ngân hàng, thâu tóm doanh nghiệp, thâu tóm tài sản. Với bước đi này, Nguyễn Tấn Dũng đã nhầm tưởng sẽ đánh sộc vào sân sau của toàn bộ giới chóp bu Hà Nội, bắt các doanh nghiệp và các đại gia làm con tin để trao đổi... Nhưng quả thật, “Người tính không bằng Trời tính”! Hậu quả, nền kinh tế suy giảm, sức dân kiệt quệ, như báo VNEconomy đã đăng ngày 28-6-2012:


"Tổng hợp của Tổng cục Thống kê qua khảo sát 256.000 tờ khai trong tổng số khoảng 446.000 DN đang hoạt động trên cả nước quý I vừa qua, cho thấy có khoảng 70% số DN đang thua lỗ và giá trị lên tới gần 40.000 tỷ đồng.


Tính từ đầu năm đến nay, chỉ số sản xuất của toàn ngành công nghiệp luôn ở mức thấp, thậm chí trong quý I vừa qua chỉ số này còn có mức tăng trưởng âm. Tính chung 6 tháng đầu năm, chỉ số sản xuất của toàn ngành công nghiệp chỉ tăng 4,5% so với cùng kỳ (trong 6 tháng đầu năm 2011, con số này là 9,7%)"


Và con số do chính Bộ Kế hoạch & Đầu tư báo cáo trước Quốc Hội: gần 200.000 doanh nghiệp đã tuyên bố phá sản, đã ngừng hoạt động ... hệ quả tất yếu là hàng triệu triệu người thất nghiệp, vì vậy mà "tội phạm đã tăng 30% so với cùng kỳ năm trước" như báo cáo của Bộ Công An...


Cái kim bọc dẻ cũng lòi ra, những chính sách bất bình thường của Chính Phủ cũng như sự trốn chạy không những của Thống đốc Bình trước yêu cầu chất vấn của Quốc Hội mà ngay của Thủ Tướng để đẩy cho Phó Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc - người không được phân công phụ trách kinh tế đăng đàn đọc bản giải trình đầy mâu thuẫn và né tránh về kinh tế để đến chính bản thân Nguyễn Xuân Phúc cũng văng tục chửi thề ngay giờ giải lao tại Quốc Hội 'Mẹ nó.... đẩy tao lên làm bia đỡ đạn thay chúng nó!'


Tuy vậy, ngay trong diễn đàn Quốc Hội, cũng đã có nhiều đại biểu đăng đàn nêu đích danh Thủ Tướng để chất vấn trách nhiệm, năng lực của Thủ Tướng, Camera ghi hình chiếu trực diện vào mặt, mà Nguyễn Tấn Dũng cứ giả tảng như không hề nghe thấy...


Trò chơi quyền lực của Nguyễn Tấn Dũng cùng các nhóm lợi ích xem ra đang phải gánh chịu 'cú đá hậu', nhưng đây không phải là 'cú đá hậu của Con La' trong tập truyện ngắn của Mô-Pat-Xăng mà là của chính mình! Từ chỗ người ta còn cắn răng để chịu  đựng nay đã đến mức không thể chịu đựng thêm được nữa ... mà ngay cả Nguyễn Tấn Dũng cũng linh cảm được mối đe doạ đối với mình nên chỉ có một mình Dũng trang bị xe bọc thép chống đạn! Và những đồng chí cùng chia xẻ lợi ích kinh tế với ba Dũng cũng sực tỉnh và với 14 lá phiếu bầu trên 180 Uỷ Viên Trung Ương Đảng thì câu trả lời đã quá rõ!


Với trò mỵ dân qua vụ Tiên Lãng với mưu toan sẽ dùng nhân dân để che chắn "là một Thủ Tướng đại diện quyền lợi của nhân dân" nếu có bị BCT đưa lên bàn giải phẫu thì lại bị chính cô con gái rượu và Nguyễn Văn Hưởng không kiềm chế nổi lòng tham đã phá tan tành bởi vụ cưỡng chế đình đám Văn Giang chỉ vì cái dự án ECO Park mang lại vài ngàn tỷ đồng và thói đời quen coi người như cỏ rác!


Nền kinh tế đất nước đang lâm nguy bởi sự giằng xé của các nhóm lợi ích, sự bần cùng hoá của nhân dân trong khi một tầng lớp 'con quan thì lại làm quan' ngày càng giàu có, phung phí... lòng tin của người dân đã cạn kiệt vì bị áp bức, bị cướp đất, vì tham nhũng, vì đến cái quyền làm người cũng không có..... Tất cả dường như đã đến đỉnh điểm, khi cái ông Tổng Bí thư “15 năm ngậm hạt thị” nhưng lần này đã nói đúng: "Nếu không chỉnh đốn Đảng thì mất chế độ..."!!

 Mời các bạn xem thêm:


Giặc vào đến tận trong nhà rồi


Chúng coi mình không ra gì, không thèm đếm xỉa đến chủ quyền lãnh thổ của mình, không thèm quan tâm đến sự phản đối của mình, chúng vứt vào sọt rác cái gọi là "tình hữu nghị truyền thống" mà mình đang hết sức nâng niu. Chúng là bọn lãnh đạo cộng sản Trung Quốc, là giặc, là quân láo xược. Khi chúng cố ý trêu tức, khiêu khích Việt Nam bằng hàng loạt những vụ việc liên tiếp trong thời gian rất ngắn (bắt tàu ngư dân Việt, ra lệnh cấm đánh bắt cá, đưa giàn khoan khủng vào vùng tranh chấp, lập thành phố Tam Sa, mời thầu khai thác dầu khí, thậm chí ngày 26.6 còn lên giọng phản đối việc VN ghép đặt quốc kỳ bằng gốm trên đảo Trường Sa lớn...) thì có nghĩa chúng đã đói lắm rồi, không ẩn mình chờ thời nữa. Dưới đây là một bằng chứng:


Theo lãnh đạo PVN, vùng biển phía Trung Quốc gọi thầu chỉ cách bờ biển Quảng Ngãi 76 hải lý, cách phía bắc Nha Trang 60 hải lý. Khoảng cách gần nhất đến vùng giữa Nha Trang và Phan Thiết chỉ là 57 hải lý. Vùng này cũng chỉ cách đảo Phú Quý 30 hải lý và là nơi được PVN tiến hành các hoạt động dầu khí từ lâu. Năm 2011, tàu Bình Minh 02 cũng bị tàu Trung Quốc cắt cáp trên vùng biển này.


Xin xem kỹ, từ chỗ mà chúng coi như của chúng (9 lô) chỉ cách đảo Phú Quý có 30 hải lý, tức hơn 55 cây số, với ta thì đó là biển gần, ngay cả ngư dân ta đi đánh bắt cá cũng chỉ coi là vùng gần bờ. Nay thì rõ mấy thằng China nuôi cá bè ở vịnh Cam Ranh đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thế nào.


Tự dưng cứ chập chờn hình ảnh cha con An Dương Vương quất ngựa chạy vào đến núi Mộ Dạ khi đã muộn.


28.6.2012
Nguyễn Thông



9 lô dầu khí Trung Quốc tự nhận là của chúng nằm ngay trong vùng thềm lục địa Việt Nam (bản đồ TQ công bố, lấy theo nguồn TTXVN) - Blog Huynh Ngoc Chenh



Quan Lam Bao

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét