Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

Thư của Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ gửi hai con trai, Cù Huy Xuân Đức và Cù Huy Xuân Hiếu nhân ngày lễ Vu Lan


Các bạn trong thôn quý mến,

Gửi lại các bạn lá thư của Ts Cù Huy Hà Vũ đã được đánh máy lại. Xin cảm ơn anh Vũ Thế Phan đã thực hiện công việc này như lời anh nhắn: "thay chút lòng cảm phục đối với một người như Ts Hà Vũ" .


Cù Huy Hà Vũ
- Giành và giữ độc lập trước ngoại bang tuyệt nhiên không phải là để mất Tự do vào các thế lực trong nước, không phải là chuyển từ kiếp nô lệ này sang kiếp nô lệ khác, đồng nghĩa Dân chủ và Nhân quyền phải trở thành mục tiêu tiếp theo của toàn thể nhân dân Việt Nam! Chính vì mục tiêu vĩ đại và thiêng liêng này của dân tộc Việt Nam mà bố đã vùng đứng dậy cho dù phải đánh đổi cả cuộc sống êm ấm với mẹ Hà và các con và sinh mạng của chính mình!...


Thư Cù Huy Hà Vũ gửi các con:
Cù Huy Xuân Đức, Cù Huy Xuân Hiếu
24 Điện Biên Phủ - Ba Đình, Hà Nội

Thanh Hoá, 31/8/2012

Xuân Đức, Xuân Hiếu vô cùng yêu thương của bố Vũ,

Từ trong nhà tù của chính quyền công sản Việt Nam, bố Vũ gửi đến hai con trai của bố những cái hôn thương nhớ và những dòng tâm sự sau đây:

Hôm nay là Rằm tháng Bảy (âm lịch), là Lễ Vu Lan Báo Hiếu. Lẽ dĩ nhiên, đền đáp công ơn của Cha Mẹ dù còn sống hay đã khuất, là công việc cả đời của mỗi người, cho đến khi nhắm mắt, xuôi tay nhưng có một ngày để ôn lại những gì mà mình đã làm được hoặc chưa làm được cho Cha Mẹ trong cả một năm qua để rồi cố gắng làm cho Cha Mẹ hài lòng hơn nữa trong thời gian tới chắc chắn là điều cần thiết. Cũng như biết ơn những con người đã giành Độc lập cho dân tộc Việt Nam và bảo vệ vững chắc nền Độc lập ấy là công việc của muôn đời, của hết thế hệ người Việt này đến hết thế hệ người Việt khác, như kỷ niệm Ngày Độc lập 2/9 luôn là biểu hiện rõ ràng nhất của những tình cảm dân tộc thiêng liêng ấy!

Xuân Hiếu, Xuân Đức của bố, các con ơi!

Nói thì dễ, làm thì khó, thậm chí bao kẻ nói một đằng, làm một nẻo. Để nói lời dạy dỗ nào của Cha Mẹ cũng là quý giá nhưng sẽ thuyết phục hơn nếu bản thân Cha Mẹ lấy mình ra làm gương cho các con.

Bố Vũ, Mẹ Hà luôn tự hào là đã và đang hoàn thành xuất sắc nghĩa vụ của người con với Ông Huy Cận, Bà Xuân Như, Ông Xuân Diệu, Bà Kính và Ông Phụng của các con. Thực vậy, nếu như Ông Xuân Diệu, bác ruột và là cha nuôi của bố đã qua đời khi Xuân Đức mới lên hai và Xuân Hiếu chỉ mới tồn tại trong ý niệm của bố mẹ nên các con không được chứng kiến bố mẹ đã yêu thương, đã chăm sóc Ông Diệu thì qua những bức thư ông Diệu gửi cho bố các con tất cảm nhận được tình bác-cháu, tình cha-con giữa ông và bố mẹ sâu đậm đến nhường nào! Còn Ông Huy Cận, Bà Xuân Như, Bà Kính và Ông Phụng thì các con đã sống cùng nên không nói các con cũng đã hiểu bố, mẹ đã và đang hết lòng vì các Ông, Bà của các con và ngược lại, các ông Bà của các con đã rất tự hào về bố, mẹ.

Thế nhưng, đền đáp công ơn của Cha Mẹ không chỉ dừng lại, khoanh lại ở yêu thương và chăm sóc Cha Mẹ trong cuộc sống hàng ngày mà còn phải và nhất là thể hiện mình đã sống, đã hành động xứng đáng với Cha Mẹ để Cha Mẹ có thể ngửa mặt với Đời hay ngậm cười nơi Chín Suối!

Dũng cảm, hy sinh rất là đáng trân trọng nhưng xông lên khi không có gì để mất có khác xông lên khi có cái, có nhiều cái để mất: Ông Huy Cận, Bà Xuân Như, Ông Xuân Diệu, Bà Kính và ông Phụng của các con đã là những người mặc com-lê, áo dài thành thị trước khi dấn thân vào con đường cách mạng, chiến đấu vì Độc lập dân tộc và thống nhất đất nước. Để nói các Ông Bà của các con chỉ riêng việc dám từ bỏ cuộc sống ổn định mà không phải ai cũng có được để lao vào con đường máu lửa, ấy cũng đã là dũng cảm, cũng đã là hy sinh. Và sự đánh đổi hay hy sinh ấy đã đơm hoa kết trái khi Độc lập dân tộc đã được Chủ tịch Hồ Chí Minh thay mặt chính phủ khai sáng nền Dân chủ Cộng hoà mà Ông nội Cù Huy Cận của các con là Bộ trưởng thành viên dõng dạc cất lên từ Quảng trường Ba Đình, Hà Nội vào ngày 2/9/1945 và 30 năm sau, vào ngày 30/4/1975 khi Non Sông được thu về một mối.

Tuy nhiên, giành và giữ độc lập trước ngoại bang tuyệt nhiên không phải là để mất Tự do vào các thế lực trong nước, không phải là để chuyển từ kiếp nô lệ này sang kiếp nô lệ khác, đồng nghĩa Dân chủ và Nhân quyền phải trở thành mục tiêu tiếp theo của toàn thể nhân dân Việt Nam! Chính vì mục tiêu vĩ đại và thiêng liêng này của dân tộc Việt Nam mà bố đã vùng đứng dậy cho dù phải đánh đổi cả cuộc sống êm ấm với mẹ Hà và các con và sinh mạng của chính mình! Hành động như thế, bố tin rằng bố đã sống xứng đáng, đã báo hiếu xứng đáng Ông Huy Cận, Bà Xuân Như, ông Xuân Diệu, Bà Kính và Ông Phụng của các con! 

Về phần Xuân Đức và Xuân Hiếu, cách tốt nhất để đền đáp công ơn của bố Vũ mẹ Hà là gắng học thành tài, đạt học vị Tiến sĩ. Người xưa có câu: « Có bột mới gột được hồ », được trang bị trí thức đầy đủ thì mới có khả năng phục vụ Tổ quốc Việt Nam một cách hiệu quả nhất đồng nghĩa mang lại cho bố mẹ, và hơn thế nữa, cho Ông Huy Cận, Bà Xuân Như, Ông Xuân Diệu, Bà Kính và ông Phụng của các con, cho gia tộc Cù Huy, cho Quê hương Ân Phá – Hà Tĩnh « địa linh nhân kiệt » niềm tự hào lớn nhất.

Tất nhiên, trong lúc bố Vũ bị chính quyền cầm tù trái pháp luật và trái đạo lý dân tộc, bên cạnh nổ lực học hành các con hãy chăm lo cho mẹ Hà về mặt tình cảm thật nhiều, thật nhiều hơn nữa! Bố Vũ yêu mẹ Hà vô cùng và vì vậy các con làm cho mẹ vui cũng chính là làm cho bố vui đấy!

Cù Huy Xuân Hoàng và các cháu nội sau này của bố Vũ mẹ Hà cũng vậy, phải được các con bảo đảm học hành đến nơi đến chốn, để có khả năng báo hiếu các con đã đành mà còn để truyền thống trí thức và yêu nước của gia đình ta, của gia tộc Cù Huy được kéo dài mãi mãi!

Bố hôn Xuân Đức, Xuân Hiếu, Kim Thanh và Cù Huy Xuân Hoàng thật nhiều!

Bố và Ông, Tiến sĩ luật
(chữ ký) – Cù Huy Hà Vũ


BII – KS - Trại giam số 5 - Bộ Công an, Yên Định, Thanh Hoá.


Tái bút: Chuyển thư kèm đây cho mẹ Hà và bưu thiếp kèm đây cho Cù Huy Xuân Hoàng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét