Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

Ðất bị lấy, nhà di dời, không biết về đâu

Vụ dân Hòa Liên, Ðà Nẵng bị cướp đất
LTS: Sáng ngày 6 tháng 9, khoảng 2,500 cư dân xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, thành phố Ðà Nẵng đã bao vây nhà riêng của ông Nguyễn Bá Thanh, bí thư thành ủy đòi “xử” công ty xây dựng dự án Golden Hills cướp đất. Ðể phục vụ cho dự án “khu đô thị sinh thái” Golden Hills City với tổng diện tích 400 hecta của công ty Trung Nam, khoảng 3,000 gia đình bị buộc phải di dời. Họ vốn là các gia đình nông dân, sống với ruộng đất. Nay bỗng dưng trở thành những kẻ vô gia cư, vô nghề nghiệp, không biết phải làm gì để sống.
***
ÐÀ NẴNG – Không biết về đâu, đó là tâm lý chung của người dân xã Hòa Liên. Hiện nay, cả xã rộng hơn hai ngàn hộ dân này vẫn chưa biết cụ thể mình sẽ được tái định cư ở đâu, mặc dù đất đã bị đo đạc, thông báo thu hồi và công trình đang mỗi lúc một lấn sâu vào nhà.

Con đường duy nhất dẫn vào nơi bà con đang sống bị cày bừa, đào xới lên như một bãi bùn đất, việc đi lại hết sức khó khăn và nguy hiểm.
Bác Hai Thuấn, 63 tuổi, một cư dân sống ở đây đã năm đời, cho biết: “Tôi có 1,400m2 đất vườn, nhà nước thu hồi, đền bù với giá 102 ngàn đồng, tổng cộng cả đất, cây cối và nhà cửa, lấy được gần 400 triệu đồng (gần tương đương $20,000).”
“Tiền cầm rồi mà đất ở thì chưa có, nội tiền mướn nhà để ở cũng đủ mệt, mỗi tháng tốn gần ba triệu đồng, nếu kéo dài chừng một năm thì mất nhiều tiền, hư hỏng nhiều đồ vì chưa ổn định, mà nguy cơ không mua được đất là thấy rồi, giờ chẳng biết tính sao!”
Một người đàn ông khác yêu cầu giấu tên, cho biết: “Tôi chưa thấy cái chỗ nào xử sự ngu ngốc như lãnh đạo thành phố này. Chuyện nhà thuộc diện chính sách thì hằng tháng đã có chế độ tiền tuất, cũng đủ sống, chuyện đền bù đất thì phải sòng phẳng, ai cũng mất đất như nhau, sao lại ưu tiên cho không đất cho diện chính sách và bắt chúng tôi bỏ tiền ra mua, mà đất thì chưa thấy?!”
“Thật ra, tôi biết đây là cái bài ru ngủ, vì ở xã này chẳng mấy người được ăn được nói như mấy bà mẹ liệt sĩ, mấy ông thương binh. Nhưng giờ cho không đất, bịt miệng họ mất rồi, đâu có ai lên tiếng, dân đen như tụi tôi mà lên tiếng thì không bị bắt cũng bị hành hạ đủ điều…”
Chúng tôi tìm hiểu thêm, được biết tất cả những gia đình chính sách (mẹ liệt sĩ, thương binh, bộ đội) đều được cấp đất miễn phí sau khi nhận được tiền đền bù đất. Với mức đền bù thấp, nhưng được nhận đất miễn phí thì tính ra cũng không lỗ lã gì.

Một tấm bản mô hình qui hoạch đứng chắn ngay lối ra vào của xã Hòa Liên như một lời thách đố.
Chỉ có những người dân bình thường, nhận tiền đền bù ít ỏi, bỏ ra mua đất, xây nhà xong, chắc chắn không còn gì để sống, không còn ruộng để làm.
Hiện nay, nhà được đền bù cao nhất ở xã Hòa Liên vẫn chưa tới một tỉ đồng ($50,000). Một nguồn tin hành lang cho biết giá đất khu chung cư mới, mỗi lô chừng 100 đến 200 triệu đồng, diện tích rất hẹp, ngang 4 mét, dài 20 mét.
Lùa dân vào thế bí, đi không nỡ, ở không xong…
Một người phụ nữ 45 tuổi, yêu cầu giấu tên vì có hai con trai và con rể đang làm việc cho công ty Trung Nam, nói: “Hiện giờ, nghe mưa là tôi rất sợ, nước vào nhà giờ nào không hay. Trước đây, đâu đến nỗi như thế này, bây giờ mưa sơ sơ là nước ngập vào nhà cả mét, ti vi, đồ điện mà không kịp dọn thì hư hỏng hết.”
“Thì đó, cả một diện tích rộng gần 400 hecta, vốn là cánh đồng, chỗ thoát nước của cả khu vực này, bây giờ lấp sạch, múc núi đổ lên cao gần 5 mét, 6 mét. Biến đồng thành núi, thì nước chảy đi đâu? Nhà dân ở đây vốn cao ráo bây giờ thành vùng chảo chứa nước cho công trình…”
“Kiểu này không đi cũng không xong, mà đi thì làm gì để sống, vừa rồi, nói là thương lượng, đại diện cho dân gì đó. Nhưng thật ra là một kiểu toa rập khác…”
Câu này làm tôi nhớ lại cách trả lời lấp lửng và không rành mạch, cái gì cũng “vì tương lai thành phố phát triển…” của ông Ngô Văn Tước. Tìm hiểu thêm, chúng tôi được biết, ông Ngô Văn Tước cũng bị bịt miệng cùng với rất nhiều đại diện của bà con hôm gặp ông Bí Thư Nguyễn Bá Thanh.
Sau cuộc gặp dân của ông Thanh, xảy ra nhiều dấu hiệu lạ, từ 9 giờ sáng và 9 giờ tối, công an 113 xuất hiện ở khắp thôn xóm. Ở những giờ khác, thường xuất hiện nhiều nhóm lạ mặt, đến rảo quanh xóm và hỏi nhà anh Tuấn (người bị chém sau khi dẫn bà con ra chặn xe ben), bà con hỏi có việc gì không thì họ lắc đầu và lạnh lùng bỏ đi.
Nhiều lần như vậy, không nói không rằng, cứ gương mặt lạnh, dáng bộ khó hiểu… Khiến cho bà con thấy bất an.
Anh Tú, người đã sống ở xã Hòa Liên gần 20 năm nay, nói: “Vụ gặp mặt bà con vừa rồi là đòn chính trị, qua mắt bà con cho vui, một kiểu bịp bợm mới, chứ thật ra, sau cuộc gặp, công ty Trung Nam và lính ông Thanh đã bấm nhỏ tất cả những đại diện của dân, cho họ tiền, rượu, và hứa cho đất tái định cư, vậy là họ câm mồm hết trơn. Giờ hỏi gì họ cũng nói tốt, tốt…”

Nhà ông Nguyễn Bá Thanh trên đường Cách Mạng Tháng 8, thành phố Ðà Nẵng bị rào lại sau vụ bị dân bao vây hôm 6 tháng 9.
Một phần, những người có “tư thế” dám đứng ra thương lượng cho bà con đã bị mua chuộc, hù dọa và nhét miệng, phần khác, đời sống hằng ngày của người dân lại bị ép vào tình thế ở không xong, đi không biết về đâu, tiền cầm trên tay như lá mít… Không biết rồi đây còn chuyện gì nữa sẽ xảy ra ở đây?!
Ở một đất nước mà con người luôn có một cơ hội lớn nhất: Thấp cổ, bé họng và bị ép chế, có thể trở thành vô sản bất kỳ giờ nào! Thì e rằng, chuyện những người dân nổi giận, kéo đến nhà ông bí thư thành phố hoặc đập phá để thể hiện sự tức giận là chuyện chưa phải là lớn! Vì cái chuyện lớn: Dân Chủ đã bị mất một cách vô hình!
Nguồn: Vàng Anh Info

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét