Thái Hà đã được chính quyền cộng sản chọn như một đối thủ để đọ sức.
Qua những diễn biến đấu tranh từ năm 2008, cụm từ Thái Hà không còn là tên gọi riêng của một giáo xứ công giáo nhưng đã trở thành một cụm từ mới với ý nghĩa bất khuất kiên quyết đấu tranh với ĐCSVN nhưng trong ôn hòa và nhẫn nhục để đòi công lý. Thái Hà muốn tìm gì và chính quyền cộng sản muốn đạt được điều gì trong cuộc song đấu công khai này và ai sẽ thắng?
Qua những diễn biến đấu tranh từ năm 2008, cụm từ Thái Hà không còn là tên gọi riêng của một giáo xứ công giáo nhưng đã trở thành một cụm từ mới với ý nghĩa bất khuất kiên quyết đấu tranh với ĐCSVN nhưng trong ôn hòa và nhẫn nhục để đòi công lý. Thái Hà muốn tìm gì và chính quyền cộng sản muốn đạt được điều gì trong cuộc song đấu công khai này và ai sẽ thắng?
Vài nét về Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam.
Giáo xứ Thái Hà là một trong những trung tâm mục vụ của Dòng Chúa Cứu Thế ở Việt Nam cùng với những trung tâm khác trên toàn quốc. Theo cách gọi của DCCT là nhà Hà Nội, nhà Sàigòn, nhà Huế, nhà Nha Trang…
Dòng Chúa Cứu Thế và nhiều dòng tu công giáo khác có những sinh hoạt riêng không hoàn toàn giống hệ thống linh mục triều trực thuộc hàng dọc của Tòa Thánh Vatican. Mỗi dòng tu công giáo có những linh đạo và mục đích phục vụ cho Giáo Hội một cách riêng biệt và đặc thù, Dòng Chúa Cứu Thế với ơn gọi đến với người nghèo hèn tất bạt và đi khắp nơi giảng tuần Đại phúc. Linh mục và tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế được đào tạo theo chương trình của nhà dòng, cùng sống với nhau theo từng cộng đoàn vì thế nhà dòng luôn được xây dựng tương đối lớn để đáp ứng cho nhiều người từ tu sinh đến các thầy học viện linh mục và tu sĩ. Nơi nhà dòng tọa lạc thường được Giám Mục giáo phận địa phương trao cho trách nhiệm làm mục vụ giáo xứ nơi đó. Giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp trực thuộc nhà Sàigòn, giáo xứ Thái Hà thuộc nhà Hà Nội, giáo xứ An-Na thuộc nhà Huế… Những giáo xứ này và nhà dòng nơi đó là một cặp không tách rời, sinh hoạt trong giáo xứ để phục vụ giáo dân, nhà dòng hay tu viện để phục vụ cho tu sĩ, có nhiều linh mục hoặc tu sĩ trong nhà dòng không đảm nhiệm công việc gì của giáo xứ. Ngoài ra nhà dòng nhiều khi phải tự túc xoay trở để có thu nhập đáp ứng cho mọi chi phí nên khuôn viên nhà dòng thường rộng lớn để canh tác, chăn nuôi… Ở Đà Lạt trước kia nhà dòng có trại gà Scala, ở Thủ Đức có trại heo… Chính vì những nhu cầu trên và sự khác biệt giữa một dòng tu và một giáo xứ, nhà Hà Nội đã sở hữu một lô đất rộng hơn 61 ngàn mét vuông do nhà dòng mua năm 1928 nhưng chính quyền cộng sản đã ép để mượn gần hết chỉ chừa lại 2700m² cho nhà dòng. Trong số đất bị mượn có tòa nhà là tu viện do nhà Hà nội xây từ những năm đầu khi thành lập, diện tích khoảng 12000m². Đây chính là điểm nóng cuối cùng dẫn đến cuộc tấn công nhà dòng vào đêm 3/11 do đám côn đồ được bảo kê bởi công an và chính quyền sau khi nhà Hà Nội hay giáo xứ Thái Hà làm đơn đòi lại khu vực tòa nhà đang được xử dụng là bệnh viện và phản đối việc chiếm đoạt khu đất này để làm trạm xử lý nước thải theo chủ trương của thành phố Hà Nội.
Hiệp đấu thứ nhất.
Chính quyền Hà Nội đã sử dụng tất cả sức mạnh và phương tiện hiện đại đang có để cố gắng đánh gục Thái Hà ngay trong những đòn đầu của trận đấu năm 2008. Hàng trăm công an vũ trang được trang bị đến tận răng những dụng cụ trấn áp: chó nghiệp vụ, roi điện, bình hơi cay, dùi cui, tay chân và với một loại vũ khí độc đáo trên thế giới duy chỉ có CSVN mới có đó là «quần chúng tự phát» gồm những tay lưu manh, nghiện hút và bọn theo đóm ăn tàn cùng với hệ thống truyền thanh truyền hình và báo chí lề phải. Ngọn đòn được tung ra thật mạnh và bất ngờ làm cả nước hồi hộp nín thở chờ đợi Thái Hà gục ngã. Nhưng chính quyền cộng sản Việt Nam và khán giả lương giáo trên toàn thế giới đều trợn mắt kinh ngạc vì khi tung đòn chính quyền cộng sản không thấy đối phương chống đở hay né tránh, một điều lạ đời mà tư duy cộng sản không ngờ và không hiểu được. Điều họ chờ mong là Thái Hà trả miếng như họ để đánh cú đòn cuối là «bọn nổi loạn » để kết thúc trận đấu. nhưng khi bọn người điên loạn đại diện cho chính quyền cộng sản nhổ nước bọt vào mặt các linh mục, họ vẫn im lặng thản nhiên hát thánh ca cầu nguyện. Hò hét đòi giết chết họ vẫn rảo bước đều theo đoàn con chiên. Đổ ném những đồ dơ bẫn lên tượng Thánh họ vẫn bình tĩnh cầu nguyện. Lạ hơn nữa là giáo dânThái Hà có ai xa lạ gì đâu trong cuộc sống đời thường, họ là hàng xóm, là người bán bánh kẻ kinh doanh và họ sẽ nổi đóa tức giận múa tay quơ chân như mọi người bình thường khác khi bị tấn công ngoài đường hay trong chợ. Họ sẽ sợ hãi khi bị đe dọa và khũng bố bởi chính quyền. Nhưng khi đứng trong hàng ngũ giáo dân của giáo xứ để đấu tranh đòi công lý họ đã thành một người khác, một mẫu người hòa bình nhưng cương quyết, một sự dấn thân không sợ hải cùng với sự nhịn nhục thánh thiêng.
Để đánh trả, Thái Hà đã biểu lộ rõ ngón đòn của mình, một tuyệt chiêu là cầu nguyện. Ngón đòn đánh trả của Thái Hà đã làm bộ sậu đảng CSVN lúng túng. Sự lo lắng khác lớn hơn làm đảng và nhà nước nhức đầu là rất nhiều giáo xứ, nhiều giáo phận đã đồng hành cùng với Thái Hà, khắp nơi đốt nến cầu nguyện và hiệp thông với Thái Hà trong trận đấu kể cả những người không theo đạo Công Giáo cũng âm thầm ủng hộ. Sau hiệp một hai đối thủ bất phân thắng bại, hay nói đúng hơn nhà nước cộng sản Việt Nam đã đứng dưới một bậc. Thái Hà đã đóng góp cho thành phố Hà Nội thêm một vườn hoa nhỏ đã được chính quyền cộng sản Hà Nội làm tất bật suốt đêm ngày và đã vượt kỷ lục thế giới về thời gian thi công cũng như chất lượng mau hư.
Hiệp đấu thứ hai
Không chịu bỏ tham vọng chiếm đoạt khu đất của nhà Hà nội, chính quyền cộng sản quay qua muốn chiếm đoạt hồ Ba Giang cũng thuộc sở hữu của nhà dòng nhưng gặp sự kháng cự quyết liệt của bà con giáo dân Thái Hà và các tu sĩ linh mục trong nhà Hà Nội nên bọn cướp ngày tạm để qua một bên. Không phải bọn họ quên nhưng để tính toán đánh một trận mới kinh hồn hơn, nếu hiệp đấu này thắng họ sẽ xóa sổ nhà Hà Nội.
Ngày 3/11, trận đấu thứ hai bắt đầu. Qua những cú đánh đầu tiên, mọi người trong và ngoài nước vẫn thấy chính quyền cộng sản áp dụng những ngón đòn cũ : chó người, chó thật, các loại vũ khí giết người để đối phó với dân và không vắng mặt ngón đòn kinh dị « quần chúng tự phát ». Giáo dân Thái Hà cùng nhà Hà Nội đã can đảm đón ngọn đòn phủ phàng đê tiện này, và không nhịn nhường họ đã công khai biểu tình đòi công lý và cùng hiệp nhất trong lời cầu nguyện trước sự tàn ác, vô liêm sĩ của chính quyền. Cả nước thêm một lần hồi hộp nhưng không lo sợ như trước. Họ dần dần lột bỏ cái sợ luôn tiềm ẩn từ bao lâu nay và sẵn sàng xuống đường đồng hành cùng Thái Hà. Sự đoàn kết và hiệp thông của mọi người trong và ngoài nước đã giữ vững tinh thần của giáo dân và cộng đoàn tu sĩ Thái Hà. Trang báo điện tử của DCCT và của các trang khác được truy cập cả triệu người một ngày đã làm chùn tay bọn người vô tâm tàn ác. Biển đảo đất liền của VN đang bị Trung cộng lấn chiếm nhưng chính quyền làm lơ nói nhăng nói cuội, trái lại đàn áp, đánh đập, khủng bố tinh thần những người yêu nước như kẻ thù. Đảng Cộng Sản Việt Nam đã lộ rõ khuôn mặt quỷ dữ của mình. Toàn dân Việt không còn ai tin vào họ vì mọi người đều thấy ĐCSVN và toàn dân là hai kẻ thù.
Ai sẽ thắng.
Thái Hà sẽ thắng.
Đó là điều tất nhiên mà chính quyền cộng sản không tìm hiểu hay đang ngủ mơ. Một người giáo dân Thái Hà mất mạng trong trận đấu này sẽ làm nảy sinh hàng triệu người giáo dân khác đứng lên đòi công lý. Ngọn lữa Thái Hà bị dập tắt sẽ nhanh chóng lan rộng chiếu sáng khắp nơi. Hơn nữa một điều nằm ngoài tư duy cộng sản là nhành nguyệt quế dành cho giáo dân và tu sĩ sẽ càng lộng lẫy huy hoàng khi Thái Hà càng bị chà đạp, đau đớn dưới gót chân cộng sản. Cho dù kết quả thế nào, dành đòi lại được đất hay mất tất cả Thái Hà vẫn là người chiến thắng. Họ sẽ hát khúc ca khải hoàn như những bật tiền nhân đã hát vang trước đao phủ hay gươm giáo để làm chứng cho sự thật và công lý.
Lê Văn Hiến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét