Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

CÙNG GIEO LẠI MẦM XANH TRÊN ĐỒNG ĐẤT VĂN GIANG




Chiều nay, Cụ bà Lê Hiền Đức đã cùng chúng tôi về Văn Giang để cùng trồng cây trên cánh đồng vừa bị tan hoang sau trận càn 24.4.2012. Cụ vận một chiếc áo cánh nâu, tấm áo cụ đã may từ cách đây 60 năm. Cụ năm nay 82 tuổi. Trên xe, mình đọc cho cụ nghe câu ca dao: Bà già đã tám mươi hai / Ngồi trong quan tài hát ví (ghẹo) thợ sơn. Mấy bà cháu phá lên cười!!!

Cụ bà Lê Hiền Đức dẫn theo cháu ngoại - một chàng trai trẻ rất thư sinh (cũng đã là một công chức nhà nước), Việt Dũng và tôi đem cả vợ con đi, và các anh chị Phương Bích, Vinh, Thắng, Viễn, Xuân, Hưng, Hiếu....Từ chiều qua, chúng tôi đã điện thoại trước, nhờ bà con mua giùm một ít cây giống mà bà con thấy thích hợp để chiều nay chúng tôi sang trồng cùng bà con. 

Cụ già 82 tuổi bắt đầu vác cuốc ra đồng cùng bà con






Cảnh tượng bà con kéo về nơi tan hoang, nhận dạng từng bờ vùng bờ thửa thật chẳng khác nào: 

Cha mẹ dìu nhau về nhận đất
Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
Nứa gianh nửa mái lều che tạm
Sương nắng khuấy dần chuyện xót đau.








Chị Phương Bích rạng rỡ nụ cười trong nắng chiều Văn Giang

Xe ngựa chở cây si, cây sanh được chở đến, có lẽ hàng trăm gốc


Anh nghe có tiếng người qua chợ
Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!


Mẹ già bịn rịn áo nâu
Vui đàn con ở bên cầu, vừa sang
 Nồi cơm nấu dở, bát nước chè xanh. Ngồi vui kể chuyện tâm tình bên nhau.

Các anh về mái ấm nhà vui
Tiếng hát câu cười tưng bừng xóm nhỏ








 
Lũ trẻ con đùa nghịch trước cửa nhà văn hóa xã, nơi mà hôm 24.4 khói đạn cay mù mịt cả một góc trời
Ảnh trong bài: Tập thể

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét