Thơ : Nông Văn Thôn
(Thơ của 1 chatter trong DĐHLPVHTVN mến tặng)
Có nhiều đầy tớ của dân
Có nhiều biệt thự, có nhà Hồ Tây
Tổng ta vợ chết mấy ngày
Lấy ngay vợ trẻ phây phây béo tròn
Là cô bồ nhí của con
Thằng con tuyên bố, không còn tình cha
Choa đâu có chịu buông tha
Con ấy đã ngủ với tao lâu rồi
Bây giờ hợp thức hóa thôi
Mẹ mày đã thác, ở nơi suối vàng
Họ hàng nói mặc họ hàng
Dư luận xếp dưới, của nàng xếp trên
Dư luận, tao dẹp một bên
Thằng em nó cứ, xuống lên đều đều
Bây giờ tao mới được yêu
Bây giờ tiền của, có nhiều để chi
Tiền chùa vơ được tiêu đi
Dân nghèo đói mặc, mình thì vô tư
Ai ơi, thương lũ học trò
Bơi qua sông suối, chẳng có đò đi
Trẻ con cùng với bà già
Họ đói mặc họ, còn choa no rồi
Ung dung, thư thái choa ngồi
Giàu sang hưởng một, cuộc đời vì đân
Bây giờ choa chẳng cần dân
Choa cần tới cái, tấm thân nõn nà
Cũ người nhưng mới với choa
Bốn cuộc tình cũ, choa thì vẫn son
Cái kia đâu có bị mòn
Dù qua tay cả thằng con của mình
Số choa như thế giỏi rồi
Một thời chủ tịch, một thời bí thư
Bây giờ tiền bạc có dư
Choa lo cho cái, đời tư của mình
Mặc cho thiên hạ cười khinh
Em út của mình, phải được ưu tiên
Đừng nghe thiên hạ thêm phiền
Bây giờ choa khác gì tiên trên đời
Như vua vang bóng một thời
Từ anh lâm nghiệp, lên ngôi quan trường
Có thế mới được người thương
Cuối đời lại được lên gường với tân
Phát huy nghề nghiệp kiểm lâm
Thanh tra thêm cả rừng thâm của nàng
Súng kia choa vẫn sẵn sàng
Diệt cả rận vàng lẫn cả rận đen
Chỉ cần choa được tân khen
Phát huy nghề cũ là em sướng rồi
Chỉ cần phục vụ em thôi
Giai đoạn cuối đời sung sướng biết bao./.
Nông Văn Thôn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét