Nguyễn Thị Hồng
Chúng tôi yên nghỉ trên mảnh đất tổ tiên đã nhiều đời
Con cái cháu chắt chúng tôi là những người hiếu đễ
Con cái cháu chắt chúng tôi là những người hiếu đễ
Hiểu câu để đời của cha ông
“Sống vì mồ vì mả
Không ai sống vì cả bát cơm”
Cả ở đây nghĩa là to
Nghĩa là không sống vì bát cơm to!
“Sống vì mồ vì mả
Không ai sống vì cả bát cơm”
Cả ở đây nghĩa là to
Nghĩa là không sống vì bát cơm to!
Nhưng họ
Bát cơm to là cái đinh!
Họ thừa mứa đô la vàng bạc kim cương biệt thự
Cho hôm nay, cho ngày mai, cho muôn đời sau
Con cháu họ!
Vậy mà sao họ vẫn tham lam quá thể
Cày xới lên cả mồ mả tổ tiên
Con Lạc cháu Hồng!
Đất có thổ công
Sông có hà bá
Hồn thiêng sông núi hội tụ trong mỗi khúc xương này
Giờ chúng tôi bị cày tung, vỡ vụn
Hồn chúng tôi biết tụ về đâu?
Những tưởng con cháu chúng tôi sẽ được hưởng an bình
Sau những năm máu đổ hy sinh
Trên mảnh đất mồ hôi nước mắt
Dù cuộc sống còn nhiều chật vật!
Nhưng
Hôm nay
Chúng tôi chứng kiến
Con cái cháu chắt mình như đàn chim vỡ tổ
Tao tác xóm làng
Bát cơm nhỏ bát cơm to đều bị giật!
Còn chúng tôi
Linh hồn không còn nguyên vẹn
Đầu một nơi mà chân cẳng một nơi
Đêm ngày chúng tôi sẽ như những ma trơi
Kêu khóc đi tìm những mảnh xương thất lạc!
Thì làm sao chúng tôi đủ linh thiêng để phù hộ
Cho cháu con mình và cho cả nòi giống Lạc Hồng
Tránh qua được những kinh thiên động địa!
Con ơi! Cháu ơi! Chắt ơi!
Hãy cứu!
Ta đang lang thang trên cánh đồng Văn Giang
Hoàng hôn ngập ngụa
Chân trời
Loang màu máu!
(Viết sau khi xem những hình ảnh trên Blog của TS. Nguyễn Xuân Diện do chính ông đi thực địa ở Văn Giang ngày 30 tháng 4 năm 2012)
Mùng1 tháng 5 năm 2012
NTH
Nguồn: TranNhuong.com
Chùm ảnh: Trên cánh đồng Văn Giang chiều 30.4.2012:
Ở cánh đồng, chiều nay bà con Xuân Quan đi ra nơi những máy xúc, máy ủi của cuộc cưỡng chế để nhặt xương cốt tổ tiên mình bị đào xới tan hoang trong trận càn hôm 24.4.2012:
Viên gạch Bát Tràng đậy nắp tiểu sành |
Xương ống chân |
Mảnh chum (nồi đình) các ngôi mộ chôn trẻ con |
Một ngôi mộ bị bật tung tiểu sành còn nguyên vẹn đã được bà con đắp lại |
Cỗ quan tài chôn một hài nhi |
Chiều nay, lần đầu tiên trong đời, tôi cầm trên tay những tấm xương người. Tôi chưa từng cầm hài cốt người bao giờ! Hồi sang cát cho Ông Nội tôi, mọi việc đều do cha tôi, chú tôi và các bác trong họ làm. Những mảnh hài cốt này không phải của tổ tiên tôi. Tôi chỉ định làm việc này lần đầu khi nào bốc mộ cha tôi. Nhưng hôm nay, với Văn Giang, tôi đã coi như là ruột thịt ....Chiều Văn Giang! Ôi! Đớn đau quá chừng...!!!
Những người dân Văn Giang chiều nay gom những mảnh hài cốt này cũng không chắc đó là của tổ tiên của dòng tộc họ, vì ở đây có hàng chục ngôi mộ bị máy ủi và máy xúc đảo lộn để làm một con hào ngăn cách khu dân cư và khu đất đã bị cưỡng chế san phẳng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét